BỨC TÂM THƯ GỞI CÁC CÔ - Diệu Không

BỨC TÂM THƯ NGƯỜI CƯ SĨ TRẺ



Đêm đã khuya rồi sao con lại thức?
Một giấc ngủ sâu không khó gì!
Tại lòng ưu sầu không muốn ngủ
Nhớ về người xưa những tâm tư
Muốn nói nhưng không, chỉ mình con
Cô đơn bóng vắng con xa sót
Trong tâm thật sự rất khổ đau
Âm thầm nước mắt rơi ước mí
Nhớ về Phước Thiện mãi chờ mong...


Viết ra từng chữ gởi đến Cô
Đã xong ba quyển bức tâm thư
Kèm theo thẻ nhớ với tay nghe
Tượng trưng tấm lòng cùng nhĩ thức
Những lời cầu xin với chia sẻ
Tri kiến giải thoát, lời Phật dạy
Mong Cô đọc kỹ, tư duy suy xét
Bát chánh đạo đầu tiên là Chánh kiến
"KIẾN HÒA ĐỒNG GIẢI" mong Cô hiểu
Tu nơi Tịnh độ tâm ta thanh tịnh
Bao nhiêu chấp ngã, tự cao và giận hờn
Buông xuống, hãy buông xả cho thật sạch.

Phật dạy Từ Bi nghe phải hiểu
Thương yêu tha thứ một tấm lòng
Hỷ xả cao thượng với chúng sanh
Áp dụng thực hành giải thoát vô lượng khổ

Thầm nguyện người hiểu được lòng con
Bao nhiêu nghịch cảnh con phải chịu
Độ tuổi mười chín quá khổ đau
Tâm con bỏ đời đi cầu đạo
Chỉ vì một phút mê lầm bởi vô minh
Nhắn lời sai quấy gởi đến Cô
Nhưng Cô ơi xin người tha thứ
Làm người ai cũng từng phạm lỗi lầm
Già trẻ lớn bé ai cũng thế!
Lời nói tuy sai nhưng tâm vẫn thiện
Chẳng bao giờ ác ý muốn hại một ai
Nói sai Cô giận con chấp nhận
Sám hối thật tâm nguyện Đức Phật
Trao dồi kinh pháp thông nho đạo
Nay ngộ rồi thành thật con hối lỗi
Lòng buồn hối hận mấy tháng nay
Hằng ngày, đêm khuya hướng đến Cô
Cầu xin tha thứ và đồng cảm
Đều là con người sống chan hòa
Thương yêu tha thứ, đức hiếu sinh
Cho con trở về nơi bình yên Phước Thiện.

Hồi ức khi xưa con vẫn nhớ
Ngày mười tháng năm hai không mười sáu
Cũng là ngày sinh thật của con
Nghe lời Cha Mẹ vào xin thuốc
Hồi quán HƯNG THUẬN TỰ cái tên rất lạ
Chùa Phước Thiện nghe thật thân quen
Vì lúc nhỏ đã nhiều lần đến đây
Nhưng chùa còn cũ không giống bây giờ
Cô Hoàng, Cô Út và Cô Út gái
Lần đầu tiên gặp mặt
Con cảm giác như đã quen
Lúc ấy là nhờ các Cô đó...
Mở lời khuyên con ở lại phụ giúp
Làm việc Phước Thiện mau hết bệnh
Đang rảnh nhận lời ở lại làm công quả
Hôm ấy nhớ mãi lưu ký ức...
Sáng nắng, chiều mưa không phơi thuốc
Cô Nga sắc thuốc gởi mang về...
Tình thương quý mến với các Cô
Nghe lời khuyên bảo lúc ban đầu
Cô Út, Cô Nga và Cô Hoàng
Khuyên tu Tịnh độ nó dễ tu
Mạt pháp nơi nơi toàn Ma vương
Gạt mình, gạt người giả Thầy tu
Thuyết pháp lung tung khi chưa chứng
Mượn lời Phật kiến giải theo ý riêng
Từ Nam đến Bắc toàn như thế
Muốn chỗ thật tu thật khó tìm
Về nhà tư duy suy xét đã rất lâu
Ngày Rằm tháng Tư lúc ấy con luôn nhớ (năm Bính Thân)
Phát nguyện quy y nơi Tịnh độ
Trọn đời Cư sĩ tự giác, giác tha
Và những ngày thắp hương hướng Tam bảo
Mỗi đêm công phu ý trọn lòng
Con đã ước nguyện sống trọn đời
Nơi ấy Phước Thiện cùng các Cô
Chung tay Phước Huệ cùng tiến tới
Bát chánh tu hành luôn tinh tấn
Tây Phương Cực Lạc, Tâm vô lậu
Nguyện lòng phấn đấu thoát tử sanh.

[...]

Y sĩ Diệu Không - Hội quán Hưng Thuận Tự - Chùa Phước Thiện Cầu Ngang, Trà Vinh


Giờ đây sự việc cách xa con không muốn
Lòng buồn lo lắng Cô biết hay không?
Thật tâm viết ra từng chữ
Chữ xấu, không văn cũng chẳng thơ
Tâm sự ghi ra gọi là bức tâm thư
Ngắn gọn chất chứa bao nổi buồn
Cô Út, Cô Hoàng và Út gái
Thật sự là con rất nhớ...
Kỉ niệm ngày tháng năm xưa
Lúc Thiện Đăng ở Chùa Phước Thiện
Là những khoảnh khắc tuyệt vời hạnh phúc
Hằng đêm cùng công phu dưới Phật đài
Cùng các Cô và mọi người lúc ấy
Nguyện lòng sám hối và hồi hướng
Những lúc cùng nhau nghe thuyết pháp
Thật khuya rồi con mới ngủ...
Buổi sáng thức giấc cùng phơi thuốc
Xong rồi dùng bữa cơm chay
Hoặc những ngày chỉ là gói xôi
Là thực phẩm ta dùng buổi sáng
Rồi bắt đầu công việc yêu thích
Trong niềm vui thật hân hoan
Khi rảnh cùng nhau ta cắt thuốc
Hoặc khi có khách vào phòng thuốc
Con cùng Cô Hoàng chuyện hốt thuốc
Diệu Không Cô Út thì xem mạch
Lòng con luôn luôn tâm ngưỡng mộ
Ánh mắt nhìn đôi tay người Y sĩ
Cô cùng bệnh nhân tâm hoan hỉ
Khi thầm trong lòng tự mình suy nghỉ...
Khi nào mình được như vậy
Trở thành một Y sĩ giống như Cô ?

[...]


BỨC TÂM THƯ NGƯỜI GỞI CÁC CÔ


Con nhớ về những lúc
Cùng mọi người làm thuốc
Những ngày trên nẻo đường
Chúng ta đi tìm thuốc
Ôi, nhớ lại thật vui
Dù mệt nhọc vất vả
Mồ hôi đỗ ướt áo
Đổi lại là niềm vui
Bình an trong giây phút
Thân tâm con hạnh phúc
Được làm việc yêu thích
Được vậy suốt đời
Làm việc cùng các Cô
Thật lòng con rất vui
Con làm việc yêu thích
Yêu thương tự cứu mình
Và cùng độ chúng sanh
Làm vì sự cung kính
Câu hữu tâm Từ Bi
Hỷ Xả mãi trong lòng
Nương theo Ngôi Tam Bảo.

[...]



Lúc khuya...con trạo hối
Nơi đây một mình con
Xảy ra chuyện cách xa
Những người mình yêu thương
Không được làm việc yêu thích
Cùng với bệnh con đang mang
Không có ai cùng tâm sự
Tự răng nhắc lòng mình:
Hòa ơi phải cố lên
Hòa là bước đến bao pháp lành
Hòa hiệp chuyện giữ một lòng
Hòa trước sửa mình cho vẹn toàn
Hòa cùng tất cả là yêu ĐẠO
Hòa khắp mọi nơi khỏi nhọc lao
Hòa biết mến yêu khắp chúng sanh
Hòa khắp chúng sanh, Phước ta gieo
Hòa bình thiên hạ giác lí Phật
"Cũng ánh trăng lửa hồng soi sáng
Lửa cháy thêu mất dạng thành tro
Đèn lành ánh lửa khỏi lo
Thiện Đăng tỏa sáng hẹn hò khác tu"
"Thế tôn lời dạy tỏ tường
Năm điều quán tưởng
Phải tường xét ra
Ta đi với nghiệp của ta
Dầu cho tốt xấu
Tạo ra tự mình
Theo ta như bóng theo hình
Nhân nào quả nấy
Phân minh kết thành"
Tiểu nghiệp phân biệt
Lời Phật:
"Các loài hữu tình
Là chủ nhân của nghiệp,
Là thừa tự của nghiệp,
Nghiệp là thai tạng,
Nghiệp là quyến thuộc,
Nghiệp là điểm tựa,
Nghiệp phân chia
Các loại hữu tình
Nghĩa là có ưu, có liệt"
Con đã hiểu ra rồi
Trong kinh Phật dạy rõ ràng
Nghiệp quyết định tất cả
Đã quyết tu theo Phật
Là từ bỏ ngũ dục lạc
Thế gian: danh, tài, sắc, thực, thùy
Phải tự mình tinh tấn
Nương hành theo Phật dạy:
Sống đúng Tứ vô lượng
Tâm giải thoát vô lượng quả khổ
Tu hành từng phút giây
Trao dồi lòng từ bi Hỉ xả
Vô lượng với muôn loài
Sống không làm khổ mình
Không làm khổ người
Và tất cả loài chúng sanh.

Luôn luôn phải Tác ý
Ngăn ác và diệt ác
Sanh thiện và tăng trưởng thiện
Phật gọi Tứ chánh cần
Hay là định Tư cụ
Đây là một giới hành
Khi mà con niệm Phật
Không phải chỗ niệm nhiều
Quan trọng phải nhiếp tâm
Nhìn vào tự tánh mình
Sống phòng hộ sáu căn
(nhãn, nhỉ, tỷ, thiệt, thân và ý)
Không cho có phóng dật
Chạy theo pháp sáu trần
(sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp).
Luôn luôn phải chánh niệm
Sáu thức luôn tĩnh giác
Phải tác ý tâm bất động
Trong mỗi hoạt động.
Tu tập định Vô lậu
Giải thoát tri kiến hương
Quán xét từng ác niệm
Thông rồi xả nó ngay.
Tu tập có tri kiến
Giải thoát quả Vô lậu
Thông suốt lí Nhân quả
Nắm rõ Thập nhị nhân duyên
Các pháp đều Vô thường
Vì Vô minh nên Khổ.
Khi nào mình có bệnh
Tác ý đuổi cảm thọ
Bệnh là do nhân quả
Bệnh là pháp vô thường
Đến rồi nó sẻ đi
Không sợ hãi lung lay
Mười chín đề mục Phật dạy
Chọn ra một đề mục
Hơi thở với đề mục
An tịnh thân hành
Tôi biết tôi hít vô
Tôi biết tôi thở ra
Hít thở xong năm lần
Tiếp tục làm như thế
Ba mười phút hết bệnh
Xong rồi ngồi thư giản
Thả lõng tất cả các cơ
Đầu óc không suy tư
Hít thở thật nhẹ nhàng
Tầm vài mười phút rồi nghĩ.
Tiếp đến đi kinh hành
Tác ý rồi hành động
Đi phải biết mình đi
Luôn chánh niệm tỉnh giác
Tránh dẫm đạp chúng sanh
Vô số những pháp khác
Tu hành diệt tam độc
Tham, sân, si...cùng ngũ dục
Bảy Kiết sử phải rời tâm
Luôn quán sự vô thường
Con người ai cũng chết
Nghiệp nặng tự nó chết
Đừng tìm đến cái chết
Hòa à! Không được chết
Lúc này chưa đến thời
Ngươi không thể chết đâu
Đủ duyên gặp Chánh Pháp
Không sợ chết sống lâu
Hòa ơi ngươi đừng chết
Dù bệnh kia hiểm nghèo
Vui lên trả nghiệp ác
Bệnh nặng mấy cũng tiêu
Đức Phật Ngài dạy rằng
"Ai sống một trăm năm
Không được gặp Chánh Pháp
Không bằng sống một ngày
Gặp Chánh Pháp hành trì"
Bây giờ gặp chánh pháp
Dù thân mình bệnh
Hãy vui lên đừng sợ
Từ từ nó sẽ tiêu tan
Đức Phật dạy chúng sinh
"Ai sống một trăm năm
Không thấy câu bất tử
Không bằng sống một ngày
Thấy được câu bất tử"
Bây giờ con đã rõ
Nghiệp ác con đã làm
Vui vẻ trả nợ mau
Còn như con ưu tư
Nợ vay kia xem như
Con chưa thanh toán được.
Nợ kia con chưa trả
Con phải chết đớn đau
Luật nhân quả công bằng
Chẳng bao giờ tha thứ
Bệnh con hôm nay phát
Là do con vô minh
Từ nhiều kiếp về trước
Không rõ biết được khổ
Là sinh, già, bệnh, chết
Không rõ biết nguyên nhân
Tạo cho con đau khổ
Là do tham, sân, si
Trong chân lý thứ hai
Phật dạy rất rõ ràng
Bởi vì con vô minh
lòng tham dục ác pháp
Danh, tài, sắc, thực, thùy
Chẳng ai bày cho con
Biết ăn chay giữ giới.
Hôm nay quả khổ đến
Con phải gánh chịu thôi
Cha mẹ dù thương con
Cũng không thay thế được
Nguyên nhân sinh ra khổ
Là bởi tham, sân, si... ác pháp
Ngũ dục lạc thế gian
Hội tụ từ nhiều kiếp trước
Nay con muốn hết khổ
Phải đoạn trừ bằng được
Nguyên nhân sinh ra khổ
Do con làm điều ác
Thích sát hại chúng sinh
Khi đi, đứng, nằm, ngồi
Không giữ gìn Chánh Niệm
Nên dẫn đạp lên chúng
Làm chúng sinh phải chết
Nghiệp ác nay đủ duyên
Quả khổ con phải lãnh
Vì vậy đức Phật dạy
"Nghiệp ác tự mình làm
Tự mình sinh, mình tạo
Nghiền nát kẻ ngu si
Như kim cương Ngọc báu"
"Nghiệp ác tự mình làm
Như sữa không đông ngay
Cháy ngầm theo kẻ ngu
Như lửa tro che đậy"
Ai không nghe Phật dạy
Sợ ác và ngăn ác pháp
Sanh thiện, tăng trưởng thiện
Pháp này gọi Tứ chánh cần.
Mà cứ tạo nghiệp ác
Đến khi quả báo đến
Không chạy đâu cho thoát
Vì thế đức Phật dạy:
"Không trên rừng dưới biển
Không lánh vào hang núi
Không chỗ nào trên đời
Tránh được quả ác nghiệp".
Vì thế muốn hết khổ
Bốn Chân lý Phật dạy
Khổ Tập Diệt Đạo
Tứ diệu đế nhiệm màu
Có pháp hành trên thân tâm
Pháp hành Tứ niệm xứ
Thực tế và cụ thể
Ai tu theo cũng được
Không phân chia giai cấp
Tín ngưỡng hay tôn giáo
Giống như Phật khẳng định:
"Pháp ta thiết thực hiện tại,
Có quả tức thì,
Không có thời gian
Đến để mà thấy,
Được người có trí
Tự mình chứng nghiệm"
Nay con đã tự thông suốt
Sự thật về khổ đau
Tìm nguyên nhân của khổ
Hành pháp dứt khổ đau
Tiến đến đạo vô sanh
("Sự thật về khổ
Nguyên nhân đưa đến khổ
Con đường đừa đến Diệt khổ
Trạng thái không có khổ")
Thanh thản, an lạc, vô sự
Là khi Tâm ta bất động
Trước những cái ác pháp
Ngăn ác, diệt ác pháp
Để bỏ ác làm lành
Sanh thiện, tăng trưởng thiện
Biết ăn chay giữ giới
Tu hành theo pháp Phật
Bát chánh Đạo rất hạnh phúc
Khi con hiểu và làm
Là chuyển nghiệp nhiều đời
Trong quá khứ tạo nên
Là chấm dứt đau khổ
Vì thế đức Phật dạy
«Người ngu biết mình ngu
Nhờ vậy thành bậc trí
Ngu tưởng mình có trí
Mới xứng gọi chí ngu»
Nếu nghiệp con quá nặng
Không chuyển bệnh hiểm nghèo
Vô thường nó sẻ đến
Con có thể chết lúc nào
Con cầu xin Cô Út
Cô Hoàng hãy suy nghĩ
Quán Tâm Từ Bi vô lượng
Cùng Vô thường Phật dạy
Giải thoát vô lượng quả khổ
Thương yêu và tha thứ
Lắng nghe cùng thấu hiểu
"Quá khứ không tri tìm
Tương lai không nghỉ đến
Chỉ có pháp hiện tại
Tụê quán chính là đây
Không động không lung lay
Nên thực hành như thế"
Hãy bất động với ác pháp
Đừng chấp nhất giận hờn
Ngày ấy con phạm lỗi
Vô thường con sẻ đổi thay
Ngày này qua ngày khác
Con sửa sai sám hối
Tìm cài đúng con tu
Càng ngày càng sanh thiện
Lắng dần tham, sân, si...ác pháp
Cầu mong xin các Cô
Hãy cho con quay trở lại
Chùa Phước Thiện con tu
Để làm việc con yêu thích
Sống bên cạnh các Cô
Những người con yêu mến
Giống như là Mẹ của mình
Như vậy con hạnh phúc
Tự thân con tu hành
Có chết con không tiếc
Vì làm được đều ước nguyện
Tu hành theo Phật dạy
Nếu kiếp này ăn chay
Giữ năm giới vẹn tròn
Khi chết được nhẹ nhàng
Không phải chịu khổ đau
Như những hành ác
Con sẻ nghe theo Phật
Sẽ thọ tri năm giới
Cùng Thánh Bát Quan trai
Để thanh lọc thân tâm
Tâm luôn luôn Bất động
Luôn luôn giữ chánh Niệm
Hành trì theo chánh pháp
Giữ tâm bất động
Thanh thản và vô sự
Con tỉnh táo ra đi
Con sẽ được gặp các Ngài
Trong từ trường toàn thiện
Giúp con về với Phật
Như vậy là con đã
Chấm dứt được luân hồi
Tái sanh vô lượng kiếp.
Nếu con không được vậy
Vì nghiệp quá khứ bất thiện
Đến thời gian chín mùi
Quả này con phải trả
Nhờ biết giữ năm giới
Và làm mười điều lành
Cùng những ngày thọ trì
Bát quan trai thánh giới
Chết sẽ được sanh làm người
Trở thành bậc hiền trí
Thông minh và sáng suốt
Gặp Chánh Pháp hành trì
Là chấm dứt đau khổ
Không còn sự tái sanh
Nghiệp báo luân hồi chấm dứt
Được trở về phương Phật.

Đây là tri kiến của con
Để thực hành trọn vẹn
Cần các Cô giúp đỡ
Cho con một cơ hội
Thương yêu và tha thứ
Để con quay trở lại
Hội quán Hưng Thuận Tự
Nơi bình yên Phước Thiện
Trọn đời người Cư sĩ
Tu hành thoát tử sanh.

-----------------

"LẠC NHAU TRÊN ĐƯỜNG
THÌ CÒN MONG GẶP LẠI.
CHỨ LẠC NHAU TRONG TÌNH THƯƠNG
THÌ VÔ PHƯƠNG TÌM VỀ..."

-----------------


Dear Buddha, Phật ơi...


Phật ơi, con không muốn giận hờn
Để thôi không oan trái nhiều lần
Phật ơi, con mong sống vị tha
Trải tâm yêu thương khắp mọi nhà
Đừng ganh ghét hơn thua dối gian thù dai
Đừng nhăn nhó khoe khoang chấp không hiểu sai
Thích vâng lời dù việc gian nan khó khăn
Giữa bao người tim được niềm vui chứa chan
Phật ơi, con ao ước mọi người
Lòng thương trao nhau những nụ cười
Phật ơi, xin cho khắp mọi nơi
Từ bi soi tia sáng rạng ngời
Đương muôn lỗi mai đây biết đi về đâu
Còn giây phút bên nhau giữ cho bền lâu
Tránh không làm điều gì gây nên đớn đau
Kết duyên lành để nghìn đời sau có nhau. - Chân Quang

----------


Thiền sư Minh Niệm


Nhớ...


Ái biệt li khổ, khổ khổ
Ngày đêm hướng về Phước Thiện ấy
Tâm tôi rạo rực nổi chờ mong
Quay về đoàn tụ cùng huynh đệ
Vứt bỏ ưu sầu với chờ mong!.
Cuộc đời một giấc phù du
Sao mãi ranh đua với hận thù
Sống hãy yêu thương và tha thứ
Chết mang theo chỉ nghiệp
Ở mãi SUỐI NGHÌN THU. - Thiện Đăng

-----------

Trở về...


Cho tôi trở lại Phước Thiện xưa
Dầu đã phong trần trải nắng mưa
Dẫu rằng mệt nhọc từng giây phút
Đổi lại bình yên hạnh phúc từng phút giây. - Thiện Đăng

-----------

Hãy trao dồi tình thương đa hướng
Hãy sống với đức hiếu sinh
Hãy sống với Tâm TỪ, BI, HỈ, XẢ
Thì ngay đó là Niết bàn, là Cực Lạc. - Thiện Đăng

Viết xong: 0h23' ngày 19/4/2017

---------------------------------------------------

CÓ AI Ở ĐỜI MÃI ĐÂU MÀ GIẬN MÀ HỜN HỞI CÁC CÔ

Giờ đây sự việc cách xa con không muốn Lòng buồn lo lắng Cô biết hay không? Thật tâm viết ra từng chữ Chữ xấu, không văn cũng chẳng thơ Tâm sự ghi ra gọi là bức tâm thư


Trong cuộc sống này khi chưa biết tu hay tu chưa đúng, không thật tu thì ai cũng có cái phiền não, giận hờn khi gặp các pháp thế gian (việc làm, lời nói...vv). Muốn từ bỏ phiền não, giận hờn trong lòng chúng ta phải biết cuộc đời này là vô thường, ai cũng vậy cái chết đang cận kề thì ôm giữ cái phiền não, giận hờn làm gì? Các Cô nghĩ lại đi, có kẻ ngu si mới cứ mãi phiền não, giận hờn. Các Cô phải nghỉ đến "À, sau này ai cũng chết" do các Cô nghĩ đến cái chết sắp đến các Cô buông xã được những giận hờn, phiền não. Các Cô phải biết giận hờn, phiền não chỉ làm khổ mình, làm khổ người không có lợi ích cho ai cả và nó là một trong những cái ác pháp đáng sợ nhất. Khi các Cô quán xét được như vậy thì các Cô buông xuống hết, không giận hờn ai cả, hãy lo tu hành cho tâm mình bất động, tâm vô sự, thanh thản, an lạc.


Các Cô có thấy không? Đã bao người chúng ta từng quen, từng gặp mặt họ đã chết, chết rồi mang theo được gì? Chỉ duy nhất là nghiệp thôi, nghiệp tham, sân, si... chỉ ai hành thiện mới có thiện nghiệp... Đó chúng ta thấy cuộc đời như hoa sáng nở chiều tàn, cuộc đời như ảo mộng, hôm nay sống, ngày mai chết ai biết được?. Sống trong cuộc đời tạm bợ mong manh, người ta tạm bợ, mình cũng tạm bợ... Vậy tại sao không thương nhau, giúp đỡ nhau nâng đỡ nhau,trao cho nhau những cơ hội? Nếu các Cô nghĩ được rằng mình bị kết án tử hình và những người xung quanh cũng bị kết án tử hình "Ai rồi cũng sẻ chết" thì đâu có giận buồn nhau nữa.

Trong cuộc sống hằng ngày khi tiếp xúc với nhau có làm phiền toái nhau, trái ý hay nghịch lòng thì cũng bỏ qua. Phải nghĩ đến vô thường, nghĩ đến cái chết thì chúng ta mới thấy cuộc đời này tạm bợ như hoa sáng nở chiều tàn, không có gì bảo đảm cả, không có gì thường hằng cả.

Vậy buồn giận nhau để làm gì?
Hãy buông xã hết những giận hờn buồn bã còn chấp chứa trong lòng hãy buông xã hết đi các Cô của Thiện Đăng à!


CÓ AI Ở ĐỜI MÃI ĐÂU MÀ GIẬN MÀ HỜN HỞI CÁC CÔ

Buông xuống đi
Hãy buông xuống đi
Chớ giữ làm chi có ích gì?
Thở ra chẳng lại còn chi nữa
Vạn pháp vô thường
Buông xuống đi. 


Viết xong: 8h30' thứ Tư - ngày 03/5/2017

Thiện Đăng kính gởi đến các Cô thân mến

Nam mô Bổn sư Thích ca Mâu ni Phật

Tự tánh Di ĐÀ - Duy tâm Tịnh độ

-Thiện Đăng Hưng Thuận Tự-


Đây là một Blog cá nhân. Vui lòng không thay đổi nội dung khi chia sẻ. Cảm ơn

Chia sẻ:

Cư sĩ Thiện Đăng


Tự biết mình là một sự khám phá thú vị hơn bất kỳ kiếm tìm nào khác. Không hiểu biết chính mình thì dù kiến thức có rộng đến đâu cũng vô ích thôi, huống chi bỏ phí thời gian đuổi theo những vọng tưởng để rồi tuyệt vọng.