BỨC TÂM THƯ NGƯỜI CƯ SĨ TRẺ
Đêm đã khuya rồi sao con lại thức?Một giấc ngủ sâu không khó gì!Tại lòng ưu sầu không muốn ngủNhớ về người xưa những tâm tưMuốn nói nhưng không, chỉ mình conCô đơn bóng vắng con xa sótTrong tâm thật sự rất khổ đauÂm thầm nước mắt rơi ước mí
Nhớ về Phước Thiện mãi chờ mong...
Viết ra từng chữ gởi đến CôĐã xong ba quyển bức tâm thưKèm theo thẻ nhớ với tay ngheTượng trưng tấm lòng cùng nhĩ thứcNhững lời cầu xin với chia sẻTri kiến giải thoát, lời Phật dạyMong Cô đọc kỹ, tư duy suy xétBát chánh đạo đầu tiên là Chánh kiến"KIẾN HÒA ĐỒNG GIẢI" mong Cô hiểuTu nơi Tịnh độ tâm ta thanh tịnhBao nhiêu chấp ngã, tự cao và giận hờnBuông xuống, hãy buông xả cho thật sạch.
Phật dạy Từ Bi nghe phải hiểuThương yêu tha thứ một tấm lòngHỷ xả cao thượng với chúng sanhÁp dụng thực hành giải thoát vô lượng khổ
Thầm nguyện người hiểu được lòng conBao nhiêu nghịch cảnh con phải chịuĐộ tuổi mười chín quá khổ đauTâm con bỏ đời đi cầu đạoChỉ vì một phút mê lầm bởi vô minhNhắn lời sai quấy gởi đến CôNhưng Cô ơi xin người tha thứLàm người ai cũng từng phạm lỗi lầmGià trẻ lớn bé ai cũng thế!Lời nói tuy sai nhưng tâm vẫn thiệnChẳng bao giờ ác ý muốn hại một aiNói sai Cô giận con chấp nhậnSám hối thật tâm nguyện Đức PhậtTrao dồi kinh pháp thông nho đạoNay ngộ rồi thành thật con hối lỗiLòng buồn hối hận mấy tháng nayHằng ngày, đêm khuya hướng đến CôCầu xin tha thứ và đồng cảmĐều là con người sống chan hòaThương yêu tha thứ, đức hiếu sinhCho con trở về nơi bình yên Phước Thiện.
Hồi ức khi xưa con vẫn nhớNgày mười tháng năm hai không mười sáuCũng là ngày sinh thật của conNghe lời Cha Mẹ vào xin thuốcHồi quán HƯNG THUẬN TỰ cái tên rất lạChùa Phước Thiện nghe thật thân quenVì lúc nhỏ đã nhiều lần đến đâyNhưng chùa còn cũ không giống bây giờCô Hoàng, Cô Út và Cô Út gáiLần đầu tiên gặp mặtCon cảm giác như đã quenLúc ấy là nhờ các Cô đó...Mở lời khuyên con ở lại phụ giúpLàm việc Phước Thiện mau hết bệnhĐang rảnh nhận lời ở lại làm công quảHôm ấy nhớ mãi lưu ký ức...Sáng nắng, chiều mưa không phơi thuốcCô Nga sắc thuốc gởi mang về...Tình thương quý mến với các CôNghe lời khuyên bảo lúc ban đầuCô Út, Cô Nga và Cô HoàngKhuyên tu Tịnh độ nó dễ tuMạt pháp nơi nơi toàn Ma vươngGạt mình, gạt người giả Thầy tuThuyết pháp lung tung khi chưa chứngMượn lời Phật kiến giải theo ý riêngTừ Nam đến Bắc toàn như thếMuốn chỗ thật tu thật khó tìmVề nhà tư duy suy xét đã rất lâuNgày Rằm tháng Tư lúc ấy con luôn nhớ (năm Bính Thân)Phát nguyện quy y nơi Tịnh độTrọn đời Cư sĩ tự giác, giác thaVà những ngày thắp hương hướng Tam bảoMỗi đêm công phu ý trọn lòngCon đã ước nguyện sống trọn đờiNơi ấy Phước Thiện cùng các CôChung tay Phước Huệ cùng tiến tớiBát chánh tu hành luôn tinh tấnTây Phương Cực Lạc, Tâm vô lậuNguyện lòng phấn đấu thoát tử sanh.
[...]
Giờ đây sự việc cách xa con không muốnLòng buồn lo lắng Cô biết hay không?Thật tâm viết ra từng chữChữ xấu, không văn cũng chẳng thơTâm sự ghi ra gọi là bức tâm thưNgắn gọn chất chứa bao nổi buồnCô Út, Cô Hoàng và Út gáiThật sự là con rất nhớ...Kỉ niệm ngày tháng năm xưaLúc Thiện Đăng ở Chùa Phước ThiệnLà những khoảnh khắc tuyệt vời hạnh phúcHằng đêm cùng công phu dưới Phật đàiCùng các Cô và mọi người lúc ấyNguyện lòng sám hối và hồi hướngVàNhững lúc cùng nhau nghe thuyết phápThật khuya rồi con mới ngủ...Buổi sáng thức giấc cùng phơi thuốcXong rồi dùng bữa cơm chayHoặc những ngày chỉ là gói xôiLà thực phẩm ta dùng buổi sángRồi bắt đầu công việc yêu thíchTrong niềm vui thật hân hoanKhi rảnh cùng nhau ta cắt thuốcHoặc khi có khách vào phòng thuốcCon cùng Cô Hoàng chuyện hốt thuốcDiệu Không Cô Út thì xem mạchLòng con luôn luôn tâm ngưỡng mộÁnh mắt nhìn đôi tay người Y sĩCô cùng bệnh nhân tâm hoan hỉKhi thầm trong lòng tự mình suy nghỉ...Khi nào mình được như vậyTrở thành một Y sĩ giống như Cô ?
[...]Con nhớ về những lúcCùng mọi người làm thuốcNhững ngày trên nẻo đườngChúng ta đi tìm thuốcÔi, nhớ lại thật vuiDù mệt nhọc vất vảMồ hôi đỗ ướt áoĐổi lại là niềm vuiBình an trong giây phútThân tâm con hạnh phúcĐược làm việc yêu thíchĐược vậy suốt đờiLàm việc cùng các CôThật lòng con rất vuiCon làm việc yêu thíchYêu thương tự cứu mìnhVà cùng độ chúng sanhLàm vì sự cung kínhCâu hữu tâm Từ BiHỷ Xả mãi trong lòng
Nương theo Ngôi Tam Bảo.
[...]
Lúc khuya...con trạo hốiNơi đây một mình conXảy ra chuyện cách xaNhững người mình yêu thươngKhông được làm việc yêu thíchCùng với bệnh con đang mangKhông có ai cùng tâm sựTự răng nhắc lòng mình:Hòa ơi phải cố lênHòa là bước đến bao pháp lànhHòa hiệp chuyện giữ một lòngHòa trước sửa mình cho vẹn toànHòa cùng tất cả là yêu ĐẠOHòa khắp mọi nơi khỏi nhọc laoHòa biết mến yêu khắp chúng sanhHòa khắp chúng sanh, Phước ta gieoHòa bình thiên hạ giác lí Phật"Cũng ánh trăng lửa hồng soi sángLửa cháy thêu mất dạng thành troĐèn lành ánh lửa khỏi loThiện Đăng tỏa sáng hẹn hò khác tu""Thế tôn lời dạy tỏ tườngNăm điều quán tưởngPhải tường xét raTa đi với nghiệp của taDầu cho tốt xấuTạo ra tự mìnhTheo ta như bóng theo hìnhNhân nào quả nấyPhân minh kết thành"Tiểu nghiệp phân biệtLời Phật:"Các loài hữu tìnhLà chủ nhân của nghiệp,Là thừa tự của nghiệp,Nghiệp là thai tạng,Nghiệp là quyến thuộc,Nghiệp là điểm tựa,Nghiệp phân chiaCác loại hữu tìnhNghĩa là có ưu, có liệt"Con đã hiểu ra rồiTrong kinh Phật dạy rõ ràngNghiệp quyết định tất cảĐã quyết tu theo PhậtLà từ bỏ ngũ dục lạcThế gian: danh, tài, sắc, thực, thùyPhải tự mình tinh tấnNương hành theo Phật dạy:Sống đúng Tứ vô lượngTâm giải thoát vô lượng quả khổTu hành từng phút giâyTrao dồi lòng từ bi Hỉ xảVô lượng với muôn loàiSống không làm khổ mìnhKhông làm khổ ngườiVà tất cả loài chúng sanh.
Luôn luôn phải Tác ýNgăn ác và diệt ácSanh thiện và tăng trưởng thiệnPhật gọi Tứ chánh cầnHay là định Tư cụĐây là một giới hànhKhi mà con niệm PhậtKhông phải chỗ niệm nhiềuQuan trọng phải nhiếp tâm
Nhìn vào tự tánh mìnhSống phòng hộ sáu căn(nhãn, nhỉ, tỷ, thiệt, thân và ý)Không cho có phóng dậtChạy theo pháp sáu trần(sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp).Luôn luôn phải chánh niệmSáu thức luôn tĩnh giácPhải tác ý tâm bất độngTrong mỗi hoạt động.Tu tập định Vô lậuGiải thoát tri kiến hươngQuán xét từng ác niệmThông rồi xả nó ngay.Tu tập có tri kiếnGiải thoát quả Vô lậuThông suốt lí Nhân quảNắm rõ Thập nhị nhân duyênCác pháp đều Vô thườngVì Vô minh nên Khổ.Khi nào mình có bệnhTác ý đuổi cảm thọBệnh là do nhân quảBệnh là pháp vô thườngĐến rồi nó sẻ điKhông sợ hãi lung layMười chín đề mục Phật dạyChọn ra một đề mụcHơi thở với đề mụcAn tịnh thân hànhTôi biết tôi hít vôTôi biết tôi thở raHít thở xong năm lầnTiếp tục làm như thếBa mười phút hết bệnhXong rồi ngồi thư giảnThả lõng tất cả các cơĐầu óc không suy tưHít thở thật nhẹ nhàngTầm vài mười phút rồi nghĩ.Tiếp đến đi kinh hànhTác ý rồi hành độngĐi phải biết mình điLuôn chánh niệm tỉnh giácTránh dẫm đạp chúng sanhVô số những pháp khácTu hành diệt tam độcTham, sân, si...cùng ngũ dụcBảy Kiết sử phải rời tâmLuôn quán sự vô thườngCon người ai cũng chếtNghiệp nặng tự nó chếtĐừng tìm đến cái chếtHòa à! Không được chếtLúc này chưa đến thờiNgươi không thể chết đâuĐủ duyên gặp Chánh PhápKhông sợ chết sống lâuHòa ơi ngươi đừng chếtDù bệnh kia hiểm nghèoVui lên trả nghiệp ácBệnh nặng mấy cũng tiêuĐức Phật Ngài dạy rằng"Ai sống một trăm nămKhông được gặp Chánh PhápKhông bằng sống một ngàyGặp Chánh Pháp hành trì"Bây giờ gặp chánh phápDù thân mình bệnhHãy vui lên đừng sợTừ từ nó sẽ tiêu tanĐức Phật dạy chúng sinh"Ai sống một trăm nămKhông thấy câu bất tửKhông bằng sống một ngàyThấy được câu bất tử"Bây giờ con đã rõNghiệp ác con đã làmVui vẻ trả nợ mauCòn như con ưu tưNợ vay kia xem nhưCon chưa thanh toán được.Nợ kia con chưa trảCon phải chết đớn đauLuật nhân quả công bằngChẳng bao giờ tha thứBệnh con hôm nay phátLà do con vô minhTừ nhiều kiếp về trướcKhông rõ biết được khổLà sinh, già, bệnh, chếtKhông rõ biết nguyên nhânTạo cho con đau khổLà do tham, sân, siTrong chân lý thứ haiPhật dạy rất rõ ràngBởi vì con vô minhlòng tham dục ác phápDanh, tài, sắc, thực, thùyChẳng ai bày cho conBiết ăn chay giữ giới.Hôm nay quả khổ đếnCon phải gánh chịu thôiCha mẹ dù thương conCũng không thay thế đượcNguyên nhân sinh ra khổLà bởi tham, sân, si... ác phápNgũ dục lạc thế gianHội tụ từ nhiều kiếp trướcNay con muốn hết khổPhải đoạn trừ bằng đượcNguyên nhân sinh ra khổDo con làm điều ácThích sát hại chúng sinhKhi đi, đứng, nằm, ngồiKhông giữ gìn Chánh NiệmNên dẫn đạp lên chúngLàm chúng sinh phải chếtNghiệp ác nay đủ duyênQuả khổ con phải lãnhVì vậy đức Phật dạy"Nghiệp ác tự mình làmTự mình sinh, mình tạoNghiền nát kẻ ngu siNhư kim cương Ngọc báu""Nghiệp ác tự mình làmNhư sữa không đông ngayCháy ngầm theo kẻ nguNhư lửa tro che đậy"Ai không nghe Phật dạySợ ác và ngăn ác phápSanh thiện, tăng trưởng thiệnPháp này gọi Tứ chánh cần.Mà cứ tạo nghiệp ácĐến khi quả báo đếnKhông chạy đâu cho thoátVì thế đức Phật dạy:"Không trên rừng dưới biểnKhông lánh vào hang núiKhông chỗ nào trên đờiTránh được quả ác nghiệp".Vì thế muốn hết khổBốn Chân lý Phật dạyKhổ Tập Diệt ĐạoTứ diệu đế nhiệm màuCó pháp hành trên thân tâm
Pháp hành Tứ niệm xứThực tế và cụ thểAi tu theo cũng được
Không phân chia giai cấp
Tín ngưỡng hay tôn giáoGiống như Phật khẳng định:"Pháp ta thiết thực hiện tại,Có quả tức thì,Không có thời gianĐến để mà thấy,Được người có tríTự mình chứng nghiệm"Nay con đã tự thông suốt
Sự thật về khổ đau
Tìm nguyên nhân của khổ
Hành pháp dứt khổ đau
Tiến đến đạo vô sanh("Sự thật về khổNguyên nhân đưa đến khổCon đường đừa đến Diệt khổTrạng thái không có khổ")Thanh thản, an lạc, vô sựLà khi Tâm ta bất độngTrước những cái ác phápNgăn ác, diệt ác phápĐể bỏ ác làm lànhSanh thiện, tăng trưởng thiệnBiết ăn chay giữ giớiTu hành theo pháp PhậtBát chánh Đạo rất hạnh phúcKhi con hiểu và làmLà chuyển nghiệp nhiều đờiTrong quá khứ tạo nênLà chấm dứt đau khổVì thế đức Phật dạy«Người ngu biết mình nguNhờ vậy thành bậc tríNgu tưởng mình có tríMới xứng gọi chí ngu»Nếu nghiệp con quá nặngKhông chuyển bệnh hiểm nghèoVô thường nó sẻ đếnCon có thể chết lúc nàoCon cầu xin Cô ÚtCô Hoàng hãy suy nghĩQuán Tâm Từ Bi vô lượngCùng Vô thường Phật dạyGiải thoát vô lượng quả khổThương yêu và tha thứLắng nghe cùng thấu hiểu"Quá khứ không tri tìmTương lai không nghỉ đếnChỉ có pháp hiện tạiTụê quán chính là đâyKhông động không lung layNên thực hành như thế"Hãy bất động với ác phápĐừng chấp nhất giận hờnNgày ấy con phạm lỗiVô thường con sẻ đổi thayNgày này qua ngày khácCon sửa sai sám hốiTìm cài đúng con tuCàng ngày càng sanh thiệnLắng dần tham, sân, si...ác phápCầu mong xin các CôHãy cho con quay trở lạiChùa Phước Thiện con tuĐể làm việc con yêu thíchSống bên cạnh các CôNhững người con yêu mếnGiống như là Mẹ của mìnhNhư vậy con hạnh phúcTự thân con tu hànhCó chết con không tiếcVì làm được đều ước nguyệnTu hành theo Phật dạyNếu kiếp này ăn chayGiữ năm giới vẹn trònKhi chết được nhẹ nhàngKhông phải chịu khổ đauNhư những hành ácCon sẻ nghe theo PhậtSẽ thọ tri năm giớiCùng Thánh Bát Quan traiĐể thanh lọc thân tâmTâm luôn luôn Bất độngLuôn luôn giữ chánh NiệmHành trì theo chánh phápGiữ tâm bất độngThanh thản và vô sựCon tỉnh táo ra điCon sẽ được gặp các NgàiTrong từ trường toàn thiệnGiúp con về với PhậtNhư vậy là con đãChấm dứt được luân hồiTái sanh vô lượng kiếp.Nếu con không được vậyVì nghiệp quá khứ bất thiệnĐến thời gian chín mùiQuả này con phải trảNhờ biết giữ năm giớiVà làm mười điều lànhCùng những ngày thọ trìBát quan trai thánh giớiChết sẽ được sanh làm ngườiTrở thành bậc hiền tríThông minh và sáng suốtGặp Chánh Pháp hành trìLà chấm dứt đau khổKhông còn sự tái sanhNghiệp báo luân hồi chấm dứtĐược trở về phương Phật.
Đây là tri kiến của conĐể thực hành trọn vẹnCần các Cô giúp đỡCho con một cơ hộiThương yêu và tha thứĐể con quay trở lạiHội quán Hưng Thuận TựNơi bình yên Phước ThiệnTrọn đời người Cư sĩTu hành thoát tử sanh.
-----------------
"LẠC NHAU TRÊN ĐƯỜNGTHÌ CÒN MONG GẶP LẠI.CHỨ LẠC NHAU TRONG TÌNH THƯƠNGTHÌ VÔ PHƯƠNG TÌM VỀ..."
-----------------
Nhớ về Phước Thiện mãi chờ mong...
Nương theo Ngôi Tam Bảo.
Nhìn vào tự tánh mình
Pháp hành Tứ niệm xứ
Không phân chia giai cấp
Tín ngưỡng hay tôn giáo
Sự thật về khổ đau
Tìm nguyên nhân của khổ
Hành pháp dứt khổ đau
Tiến đến đạo vô sanh
Dear Buddha, Phật ơi...
Phật ơi, con không muốn giận hờnĐể thôi không oan trái nhiều lầnPhật ơi, con mong sống vị thaTrải tâm yêu thương khắp mọi nhàĐừng ganh ghét hơn thua dối gian thù daiĐừng nhăn nhó khoe khoang chấp không hiểu saiThích vâng lời dù việc gian nan khó khănGiữa bao người tim được niềm vui chứa chanPhật ơi, con ao ước mọi ngườiLòng thương trao nhau những nụ cườiPhật ơi, xin cho khắp mọi nơiTừ bi soi tia sáng rạng ngờiĐương muôn lỗi mai đây biết đi về đâuCòn giây phút bên nhau giữ cho bền lâuTránh không làm điều gì gây nên đớn đauKết duyên lành để nghìn đời sau có nhau. - Chân Quang
----------
Thiền sư Minh Niệm
Nhớ...
Ái biệt li khổ, khổ khổNgày đêm hướng về Phước Thiện ấyTâm tôi rạo rực nổi chờ mongQuay về đoàn tụ cùng huynh đệVứt bỏ ưu sầu với chờ mong!.Cuộc đời một giấc phù duSao mãi ranh đua với hận thùSống hãy yêu thương và tha thứChết mang theo chỉ nghiệpỞ mãi SUỐI NGHÌN THU. - Thiện Đăng
-----------
Trở về...
Cho tôi trở lại Phước Thiện xưaDầu đã phong trần trải nắng mưaDẫu rằng mệt nhọc từng giây phútĐổi lại bình yên hạnh phúc từng phút giây. - Thiện Đăng
-----------
Hãy trao dồi tình thương đa hướngHãy sống với đức hiếu sinhHãy sống với Tâm TỪ, BI, HỈ, XẢThì ngay đó là Niết bàn, là Cực Lạc. - Thiện Đăng
Viết xong: 0h23' ngày 19/4/2017
---------------------------------------------------
CÓ AI Ở ĐỜI MÃI ĐÂU MÀ GIẬN MÀ HỜN HỞI CÁC CÔ
Trong cuộc sống này khi chưa biết tu hay tu chưa đúng, không thật tu thì ai cũng có cái phiền não, giận hờn khi gặp các pháp thế gian (việc làm, lời nói...vv). Muốn từ bỏ phiền não, giận hờn trong lòng chúng ta phải biết cuộc đời này là vô thường, ai cũng vậy cái chết đang cận kề thì ôm giữ cái phiền não, giận hờn làm gì? Các Cô nghĩ lại đi, có kẻ ngu si mới cứ mãi phiền não, giận hờn. Các Cô phải nghỉ đến "À, sau này ai cũng chết" do các Cô nghĩ đến cái chết sắp đến các Cô buông xã được những giận hờn, phiền não. Các Cô phải biết giận hờn, phiền não chỉ làm khổ mình, làm khổ người không có lợi ích cho ai cả và nó là một trong những cái ác pháp đáng sợ nhất. Khi các Cô quán xét được như vậy thì các Cô buông xuống hết, không giận hờn ai cả, hãy lo tu hành cho tâm mình bất động, tâm vô sự, thanh thản, an lạc.
Các Cô có thấy không? Đã bao người chúng ta từng quen, từng gặp mặt họ đã chết, chết rồi mang theo được gì? Chỉ duy nhất là nghiệp thôi, nghiệp tham, sân, si... chỉ ai hành thiện mới có thiện nghiệp... Đó chúng ta thấy cuộc đời như hoa sáng nở chiều tàn, cuộc đời như ảo mộng, hôm nay sống, ngày mai chết ai biết được?. Sống trong cuộc đời tạm bợ mong manh, người ta tạm bợ, mình cũng tạm bợ... Vậy tại sao không thương nhau, giúp đỡ nhau nâng đỡ nhau,trao cho nhau những cơ hội? Nếu các Cô nghĩ được rằng mình bị kết án tử hình và những người xung quanh cũng bị kết án tử hình "Ai rồi cũng sẻ chết" thì đâu có giận buồn nhau nữa.
Trong cuộc sống hằng ngày khi tiếp xúc với nhau có làm phiền toái nhau, trái ý hay nghịch lòng thì cũng bỏ qua. Phải nghĩ đến vô thường, nghĩ đến cái chết thì chúng ta mới thấy cuộc đời này tạm bợ như hoa sáng nở chiều tàn, không có gì bảo đảm cả, không có gì thường hằng cả.
Vậy buồn giận nhau để làm gì?Hãy buông xã hết những giận hờn buồn bã còn chấp chứa trong lòng hãy buông xã hết đi các Cô của Thiện Đăng à!
CÓ AI Ở ĐỜI MÃI ĐÂU MÀ GIẬN MÀ HỜN HỞI CÁC CÔ
Buông xuống điHãy buông xuống điChớ giữ làm chi có ích gì?Thở ra chẳng lại còn chi nữaVạn pháp vô thườngBuông xuống đi.
Viết xong: 8h30' thứ Tư - ngày 03/5/2017
Thiện Đăng kính gởi đến các Cô thân mến
Nam mô Bổn sư Thích ca Mâu ni Phật
Tự tánh Di ĐÀ - Duy tâm Tịnh độ
-Thiện Đăng Hưng Thuận Tự-
Tự tánh Di ĐÀ - Duy tâm Tịnh độ